Một khu dân cư, hay vẫn được gọi mơ hồ hơn là “một cộng đồng”, là một tiểu khu trong một đô thị mà những đặc điểm về xã hội và môi trường sống phân biệt chúng với những khu dân cư khác (Rohe 2009). Từ buổi bình minh của đô thị tới thời kỳ đương đại, khu dân cư đã luôn được xem là một đơn vị cơ bản của quy hoạch thành phố nhằm giải quyết những thách thức chính trị và xã hội của thời đại. Phụ thuộc vào vấn đề muốn giải quyết và phần cấu thành của đô thị được quan tâm (khu trung tâm, khu phố cũ hay khu ngoại ô mới), những nhà tư tưởng tiên phong về đô thị đã phát triển những luận đề và những nguyên tắc khác nhau cho việc kiến tạo khu dân cư như một đơn vị quy hoạch.
Tham khảo:
- Fainstein, S. (1987). The rationale for neighborhood planning. Policy Studies Journal, Vol.16, No.2
- Jacobs, J. (1992). The Death and Life of great American cities. New York, NY: Vintage books
- LeGates, R. & Stout, F. (eds, 2003). The City Reader. New York, NY:Routledge.
- Lightbody, J. (1998). The comparative costs of governing Alberta’s Metropolitan areas. Western Centre for Economic Research, Bulletin #48, January.
- Talen, E. (2006). New Urbanism & American Planning: The conflict of cultures. New York, NY: Routledge
- Rohe, W. (2009). From Local to Global: 100 years of neighborhood planning. Journal of the American Planning Association, Spring 2009, Vol. 75, No. 2
Nguyễn Đỗ Dũng